Bệnh viêm tai ở chó mèo: nguyên nhân, phòng ngừa và điều trị
Bệnh viêm tai ở chó mèo là một tình trạng phổ biến trong đó vùng tai bên ngoài của thú cưng bị viêm nhiễm. Đây là một trong những vấn đề sức khỏe thường gặp ở chó và mèo, có thể gây ra sự khó chịu và đau đớn cho thú cưng. Alothucung.com sẽ chia sẻ những triệu chứng, nguyên nhân nhằm chẩn đoán và điều trị cho các bé.
I. TRIỆU CHỨNG CỦA BỆNH VIÊM TAI Ở CHÓ MÈO
1.1.Cấp độ 1: Ngứa và cào tai:
+ Ngoé nguẩy đầu do ngứa: Chó và mèo có thể ngoé nguẩy đầu về phía vùng tai bị ngứa, cảm giác đó giống như họ đang cố gắng giảm bớt sự khó chịu bằng cách làm cho tai thoải mái hơn.
+ Chó và mèo bị cảm giác ngứa mạnh ở vùng tai, và chúng thường cào tai hoặc gãi tai bằng móng tay. Hành động này có thể diễn ra thường xuyên và mạnh mẽ hơn so với việc cào hoặc gãi ở các vùng khác trên cơ thể.
1.2. Cấp độ 2: Sưng và đỏ
+ Vùng tai bên ngoài bị sưng to hơn so với bình thường. Sự sưng có thể gây ra sự thay đổi về hình dáng của tai, làm cho tai trở nên bướng bỉnh hơn và thậm chí có thể ảnh hưởng đến việc móc tai.
+ Màu da tai thường trở nên đỏ hơn so với các phần khác của cơ thể. Đây có thể là dấu hiệu của viêm nhiễm và tăng dòng máu tới khu vực tai bị tổn thương.
1.3. Cấp độ 3: Mủ tai
+ Dịch mủ: Tai của chó và mèo có thể tiết ra dịch mủ, chất dịch có màu vàng hoặc nâu. Mủ thường có mùi khá khó chịu và là tín hiệu rằng có một sự cạnh tranh giữa cơ thể và vi khuẩn hoặc tác nhân gây nhiễm trùng.
+ Dấu hiệu của nhiễm trùng: Mủ thường đi kèm với triệu chứng nhiễm trùng như sưng, đỏ, ngứa, cào tai, và có thể là dấu hiệu của viêm nhiễm tai hoặc một vấn đề sức khỏe nghiêm trọng hơn.
+ Mùi khó chịu: Dịch mủ tiết ra từ tai thường đi kèm với mùi khó chịu, có thể được miêu tả là mùi thú vị hoặc mùi khá xấu.
+ Có thể thấy dịch mủ: Trong một số trường hợp nghiêm trọng, bạn có thể thấy dịch mủ ở vùng tai, bám dính vào lông xung quanh vùng tai hoặc thậm chí xuất hiện bên ngoài tai.
+ Tình trạng sức khỏe: Nếu chó và mèo có triệu chứng mủ ở tai, đây có thể ảnh hưởng đến tình trạng sức khỏe tổng quát của chúng. Thú cưng của bạn có thể thể hiện triệu chứng mệt mỏi, không muốn ăn.
1.4. Cấp độ 4: Mất thính giác, mất khả năng nghe
+ Khả năng nghe kém hoặc mất thính giác: Chó và mèo có thể bắt đầu có khả năng nghe kém hoặc mất thính giác do vi khuẩn, viêm nhiễm hoặc nấm ảnh hưởng đến các cấu trúc tai bên trong như màng nhĩ hoặc xương bên trong tai.
+ Không phản ứng với âm thanh: Khi gặp tiếng ồn hoặc tiếng kêu, chó và mèo có thể không phản ứng hoặc phản ứng rất yếu, cho thấy họ không còn nghe tốt như trước.
+ Ngoé nguẩy hoặc quay đầu nhiều: Để cố gắng bắt đầu hoặc cải thiện khả năng nghe, chó và mèo có thể ngoé nguẩy đầu hoặc quay đầu nhiều để cố gắng tập trung vào nguồn âm thanh.
+ Thái độ ít hoạt động: Khả năng mất thính giác có thể làm cho chó và mèo trở nên ít hoạt động hơn, ít tham gia vào các hoạt động hàng ngày và có thể tách biệt hơn với môi trường xung quanh.
+ Thay đổi hành vi: Khả năng nghe kém hoặc mất thính giác có thể dẫn đến thay đổi trong hành vi của thú cưng. Họ có thể trở nên bất bình, bất an hoặc căng thẳng hơn vì họ cảm thấy bất lực trong việc giao tiếp và tương tác với môi trường.
Nếu bạn nhận thấy những dấu hiệu mất thính giác này ở chó hoặc mèo của mình, đây có thể là dấu hiệu của tình trạng viêm nhiễm tai đã lan rộng và ảnh hưởng đến vùng tai giữa hoặc trong. Điều quan trọng là đưa thú cưng đến bác sĩ thú y để kiểm tra và đưa ra phương pháp điều trị thích hợp để bảo vệ khả năng thính giác và sức khỏe tổng quát của chúng.
II. NGUYÊN NHÂN CỦA BỆNH VIÊM TAI Ở CHÓ MÈO
2.1. Viêm tai do dư thừa bã nhờn:
Bã nhờn là một loại chất dịch mà da sản xuất để bôi trơn và bảo vệ da khỏi vi khuẩn và tác nhân gây hại khác. Tuy nhiên, khi có sự cân bằng không đúng trong việc sản xuất bã nhờn hoặc khi bã nhờn bị tắc nghẽn, nó có thể dẫn đến viêm nhiễm tai ở chó và mèo. Dưới đây là cách bã nhờn có thể góp phần dẫn đến viêm nhiễm tai:
+ Bã nhờn tạo điều kiện cho vi khuẩn và nấm: Bã nhờn có thể cung cấp môi trường dưỡng chất cho vi khuẩn và nấm, tạo điều kiện để chúng phát triển mạnh mẽ và gây nhiễm trùng trong vùng tai.
+ Bã nhờ gây tắc nghẽn lỗ tai: Bã nhờn dày đặc hoặc dịch nhầy có thể tắc nghẽn lỗ tai, làm cho việc thông thoáng bị trở ngại. Điều này làm cho vùng tai trở nên ẩm ướt hơn, tạo điều kiện tốt cho vi khuẩn và nấm phát triển.
+ Bã nhờn gây dị ứng: Một số thú cưng có thể phản ứng dị ứng với các hợp chất trong bã nhờn, dẫn đến việc da tai trở nên dị ứng và viêm nhiễm.
+ Bã nhờ làm thay đổi pH da: Bã nhờn thay đổi pH da tai, tạo điều kiện để vi khuẩn và nấm phát triển và gây viêm nhiễm.
Để ngăn ngừa viêm nhiễm tai do bã nhờn, việc làm sạch vùng tai thường xuyên, đặc biệt là đối với những giống chó mèo có tai dài và dáng tai cứng, rất quan trọng. Đảm bảo rằng bạn sử dụng sản phẩm làm sạch tai phù hợp, theo hướng dẫn của bác sĩ thú y, để giữ cho vùng tai khô ráo và thông thoáng. Nếu thấy bất thường ở tai của thú cưng, hãy đưa chúng đến bác sĩ thú y để được khám và tư vấn điều trị thích hợp.
2.2. Viêm tai do nhiễm khuẩn
+ Nhiễm khuẩn do Nấm: Nấm là một nguyên nhân khá phổ biến dẫn đến viêm nhiễm tai ở chó và mèo. Loại nấm như Malassezia và Candida thường gây ra viêm nhiễm tai.
+ Nhiễm khuẩn do Ký sinh trùng: Một số loài ký sinh trùng cũng có thể gây nhiễm khuẩn và viêm nhiễm tai. Ví dụ, loài giun đường Tai Otodectes cynotis thường gây ra viêm nhiễm tai ở chó mèo.
+ Nhiễm khuẩn do Kẻ thù nội tại: Khi có những vật cản trong tai như lông tai bị kẹt, cơ thể chó mèo có thể phản ứng bằng cách tạo ra viêm nhiễm để bảo vệ khỏi những kẻ thù nội tại này.
+ Nhiễm khuẩn do Dị ứng: Phản ứng dị ứng với thức ăn, môi trường hoặc sản phẩm làm sạch tai có thể làm cho vùng tai trở nên dị ứng và dẫn đến viêm nhiễm tai.
+ Nhiễm khuẩn do Chấn thương: Sự chấn thương như tai bị rạch hoặc tổn thương có thể tạo điều kiện cho vi khuẩn hoặc tác nhân gây nhiễm trùng xâm nhập và gây viêm nhiễm.
+ Nhiễm khuẩn do tình trạng miễn dịch yếu: Chó và mèo có hệ thống miễn dịch yếu có thể dễ dàng bị nhiễm khuẩn và gặp khó khăn trong việc chống lại vi khuẩn hoặc tác nhân gây nhiễm trùng.
Để ngăn ngừa viêm nhiễm tai do nhiễm khuẩn, việc duy trì vệ sinh tai thường xuyên và đảm bảo sự thông thoáng là quan trọng. Nếu thú cưng của bạn thể hiện bất kỳ triệu chứng nào liên quan đến viêm nhiễm tai, hãy đưa chúng đến bác sĩ thú y để được khám và tư vấn điều trị thích hợp.
2.3. Viêm tai do dị ứng
+ Dị ứng môi trường: Tiếp xúc với các tác nhân môi trường như phấn hoa, bụi bẩn, phấn cỏ, phấn hoặc chất hóa học có thể gây ra phản ứng dị ứng và viêm nhiễm tai.
+ Dị ứng với sản phẩm chăm sóc cá nhân: Một số sản phẩm chăm sóc cá nhân như thuốc tẩy, kem chống nắng hoặc sản phẩm làm sạch tai có thể gây dị ứng và viêm nhiễm tai khi tiếp xúc với da.
+ Dị ứng tiếp xúc: Tiếp xúc với vật liệu như kim loại trong đồ trang sức, vòng cổ cứng hoặc vật liệu không phù hợp khác cũng có thể gây ra viêm nhiễm tai.
+ Dị ứng ký sinh trùng: Dị ứng với côn trùng như ve, bọ chét hoặc ký sinh trùng tai như Otodectes cynotis cũng có thể gây viêm nhiễm tai.
+ Dị ứng với nấm: Một số thú cưng có thể phản ứng dị ứng với nấm, gây ra viêm nhiễm tai.
+ Phản ứng dị ứng tái lập: Một lần chó hoặc mèo đã trải qua viêm nhiễm tai do dị ứng, vùng tai trở nên nhạy cảm hơn và có thể phản ứng dị ứng một cách dễ dàng hơn trong tương lai.
Để ngăn ngừa viêm nhiễm tai do dị ứng, việc xác định nguyên nhân cụ thể của dị ứng và tránh tiếp xúc với tác nhân gây dị ứng là quan trọng. Đồng thời, việc duy trì vệ sinh tai thường xuyên và kiểm tra vùng tai để phát hiện sớm các triệu chứng là cách tốt để bảo vệ sức khỏe tai của thú cưng. Nếu bạn nghi ngờ thú cưng của mình bị dị ứng và viêm nhiễm tai, hãy đưa chúng đến bác sĩ thú y để kiểm tra và đưa ra phương pháp điều trị thích hợp.
III. CHẨN ĐOÁN VÀ ĐIỀU TRỊ
3.1. Chẩn đoán:
+ Kiểm tra lâm sàng: Bác sĩ thú y sẽ thực hiện một cuộc kiểm tra tổng quát về tình trạng sức khỏe của thú cưng và thu thập thông tin về triệu chứng và lịch sử y tế.+ Kiểm tra tai: Bác sĩ thú y sẽ kiểm tra vùng tai bên ngoài và nội hội của chó mèo để đánh giá tình trạng tai, dấu hiệu viêm nhiễm và có mất thính giác hay không.
+ Xét nghiệm tai: Bác sĩ thú y có thể thu thập mẫu dịch tai để kiểm tra vi khuẩn, nấm hoặc tác nhân gây bệnh khác trong tai.
+ Xét nghiệm bổ sung: Trong một số trường hợp, các xét nghiệm bổ sung như siêu âm, chụp X-quang hoặc xét nghiệm máu có thể được thực hiện để tìm hiểu rõ hơn về tình trạng sức khỏe tổng quát và tình trạng tai.
3.2. Điều trị:
+ Sạch và làm khô tai: Bác sĩ thú y sẽ làm sạch tai và loại bỏ bã nhờn, dịch mủ và bất kỳ tác nhân gây nhiễm trùng khác. Sau đó, họ sẽ làm khô tai để ngăn tình trạng ẩm ướt, là điều kiện thuận lợi cho vi khuẩn và nấm phát triển.
+ Thuốc: Phương pháp điều trị cụ thể phụ thuộc vào nguyên nhân gây viêm nhiễm tai. Điều này có thể bao gồm việc sử dụng thuốc kháng sinh, thuốc chống nấm, thuốc chống viêm nhiễm hoặc các loại thuốc chăm sóc tai khác.
+ Thay đổi chế độ ăn: Trong trường hợp dị ứng thức ăn gây viêm nhiễm tai, bác sĩ thú y có thể đề xuất thay đổi chế độ ăn cho thú cưng.
Loại trừ thức ăn gây dị ứng: Dị ứng thức ăn có thể gây ra nhiều triệu chứng khác nhau trong cơ thể, bao gồm cả viêm nhiễm tai. Thay đổi chế độ ăn để loại trừ các thành phần thức ăn có thể gây dị ứng là cách để giảm triệu chứng viêm nhiễm tai.
Thay đổi thành phần: Thú cưng có thể phản ứng dị ứng với một số thành phần cụ thể trong thức ăn như protein, ngũ cốc, hoặc chất bảo quản. Thay đổi chế độ ăn bằng cách chọn thức ăn có thành phần khác nhau có thể giúp giảm dị ứng và triệu chứng viêm nhiễm tai.
Kết hợp thức ăn giảm dị ứng: Có thể cần chọn thức ăn được thiết kế đặc biệt cho thú cưng có vấn đề dị ứng thức ăn. Các thức ăn giảm dị ứng thường có các thành phần ít gây dị ứng hơn, giúp giảm nguy cơ tái phát viêm nhiễm tai.
Thay đổi chế độ ăn để điều trị dị ứng và viêm nhiễm tai cần thời gian và kiên nhẫn. Việc thay đổi thức ăn và quan sát cẩn thận cách thú cưng phản ứng sẽ giúp xác định liệu thay đổi chế độ ăn có hiệu quả hay không.
+ Xử lý nguyên nhân gốc rễ: Để ngăn ngừa tái phát, việc xác định và xử lý nguyên nhân gây viêm nhiễm tai là rất quan trọng. Nếu là dị ứng môi trường, cần hạn chế tiếp xúc; nếu là viêm nhiễm ký sinh trùng, cần điều trị toàn bộ thú cưng.
+ Theo dõi và kiên nhẫn đợi kết quả: Sau khi điều trị, thú cưng cần được theo dõi kỹ lưỡng để đảm bảo tình trạng tai được kiểm soát và không có dấu hiệu tái phát.
IV. PHÒNG NGỪA BỆNH VIÊM TAI Ở CHÓ MÈO
4.1. Duy trì vệ sinh tai: Duy trì vùng tai sạch sẽ và khô ráo là rất quan trọng. Thường xuyên kiểm tra và làm sạch tai để loại bỏ bã nhờn, dịch mủ, và bất kỳ dơ bẩn nào có thể tạo điều kiện cho vi khuẩn và nấm phát triển.
4.2. Tạo điều kiện khô ráo: Hãy đảm bảo rằng tai của chó mèo luôn được giữ khô ráo. Nếu thú cưng thường xuyên tiếp xúc với nước (ví dụ như khi bơi), hãy làm khô tai sau mỗi lần tiếp xúc.
4.3. Hạn chế việc tiếp xúc với tác nhân gây dị ứng: Nếu thú cưng có tiền sử dị ứng thức ăn, môi trường hoặc các sản phẩm chăm sóc, hãy hạn chế tiếp xúc với những tác nhân gây dị ứng này.
4.4. Kiểm tra vết trầy xước hoặc tổn thương: Kiểm tra thường xuyên vùng tai để phát hiện sớm bất kỳ vết trầy xước, tổn thương hoặc dấu hiệu viêm nhiễm. Thú cưng thường có xu hướng cào và gãi tai khi gặp khó khăn.
4.5. Làm sạch và thay lông thường xuyên: Lông quanh tai có thể trở thành một nơi ẩm ướt và tạo điều kiện cho vi khuẩn và nấm phát triển. Làm sạch và thay lông thường xuyên có thể giảm nguy cơ viêm nhiễm tai.
4.6. Điều trị kịp thời các vấn đề tai: Nếu bạn nhận thấy bất kỳ triệu chứng nào liên quan đến tai của thú cưng, hãy đưa chúng đến bác sĩ thú y để được kiểm tra và điều trị kịp thời.
4.7. Chăm sóc toàn diện: Dinh dưỡng và chăm sóc tổng thể cho chó và mèo giúp tăng cường hệ miễn dịch và giảm nguy cơ nhiễm trùng.
4.8. Khám sức khỏe định kỳ: Đưa thú cưng đến bác sĩ thú y để kiểm tra sức khỏe định kỳ cũng giúp phát hiện sớm các vấn đề tai và nhiễm trùng tiềm ẩn.
Tổng hợp lại, việc duy trì vệ sinh tai, kiểm tra thường xuyên và tìm hiểu về cách phòng ngừa viêm nhiễm tai sẽ giúp bảo vệ sức khỏe tai và tổng thể cho chó và mèo của bạn.
Nhận xét
Đăng nhận xét